Tùy bút (1) - 90phut tv trực tiếp bóng đá 90 phút tv

Xem trực tiếp bóng đá và tin tức mới nhất trên 90phut TV. Đón xem các trận đấu hấp dẫn chỉ trong 90 phút!

Chào các bạn! Lâu quá không gặp! Dường như đã rất lâu rồi mình không viết gì cả, mấy cái “hố” trước đó tạm thời vẫn chưa muốn lấp. Không có bàn làm việc, phải gõ chữ trên bàn trà khiến tay thật sự rất mỏi. Gần Tết chuyển nhà, người bạn hứa miệng sẽ giúp mình chuyển nhà lại viện cớ cần trực tăng ca, cuối cùng mình đành nhờ một người bạn khác và vợ anh ta đến hỗ trợ. Hai lần chất đầy những chiếc hộp lớn nhỏ vào ghế sau và cốp xe, mình thực sự không ngờ rằng một kẻ độc thân như mình lại có nhiều đồ đạc đến vậy, thật kỳ lạ. Thực ra, mỗi tuần mình đều mang một ít đồ đi, nghĩ rằng đã gần đủ rồi, nhưng khi chính thức chuyển nhà thì hóa ra còn rất nhiều.

Mình vẫn nhớ rõ chuyến chuyển nhà đầu tiên là khi vừa tốt nghiệp đại học. Khi rời khỏi kí túc xá, tất cả đồ đạc chỉ gói gọn trong một ba lô đựng quần áo và một túi xách chứa ga trải giường cùng chăn mền. Lúc ấy mới ra trường, lương thấp nên hầu như chẳng mua gì ngoài quần áo giày dép. Vì đặc thù công việc, công ty phát đồng phục, còn lúc nghỉ ngơi mình chỉ có ba bộb66.club game đổi thưởng trang phục và một đôi giày thể thao. Ba bộ này dành cho mùa hè, mùa đông và mùa xuân thu. Tình trạng này kéo dài suốt vài năm cho đến khi mình trải qua một mối tình không thành công, từ đó mới bắt đầu biết cách chăm sóc bản thân tốt hơn bằng cách mua thêm hai bộ quần áo.

Viết đến đây, mình chợt nhận ra hình như mỗi lần thất bại trong tình cảm, mình lại đi mua quần áo. Trong suốt sáu bảy năm làm việc tại công ty đó, mình đã trải qua hai mối tình mà kết cục đều là tan vỡ. Trong thời gian yêu đương, dường như mình chẳng mua gì đáng giá cho bản thân, nhưng sau khi chia tay, mình lại tự thưởng cho mình một số món đồ.

Mình là người khá bảo thủ, có nhiều quần áo dù có thể vài năm không mặc nhưng vẫn không nỡ vứt bỏ. Món đồ theo mình lâu nhất là một bộ áo đấu bóng đá đội tuyển Anh mà mình mua hồi năm lớp 12. Do bị ảnh hưởng bởi các bạn cùng lớp, mình cũng đam mê bóng đá và quyết định mua áo để tham gia đội bóng của trường. Ngày ấy mình chơi ở vị trí hậu vệ và chọn số 5 – số áo của Rio Ferdinand trong đội tuyển Anh. Đó là năm 2005.

Số áo phông mùa hè hiện giờ khá nhiều, sau khi chuyển nhà mình đã kiểm kê lại một lần, tổng cộng khoảng mười mấy chiếc. Có loại mua từ chợ trời, có từ siêu thị, có thương hiệu nổi tiếng và có cả hàng Hàn Quốc. Sau nhiều năm sử dụng, mình nhận ra hàng Hàn Quốc thật sự bền hơn hẳn, giá cả cũng tương đương với hàng chợ trời, trong khi áo thương hiệu thường chỉ mặc được một mùa là đã cũ đi trông thấy. Chỉ có hàng Hàn Quốc là sau một mùa, giặt sạch cất vào tủ, khi lấy ra vẫn như mới.

Hai năm gần đây mình đã mua không ít giày dép, điều này phải cảm ơn một đồng nghiệp đã gợi ý cho mình. Cô ấy nói rằng nên đầu tư vào giày tốt hơn, mua hai đôi để thay phiên nhau sử dụng mỗi ngày, nếu bẩn chỉ cần dùng khăn lau qua là được, rất bền. Quả thật, từ khi cô ấy thay đổi quan niệm của mình về giày dép, mình không còn là người chỉ mua một đôi giày và dùng đến hỏng nữa, mà trở thành người có thể lựa chọn giày tùy thuộc vào thời tiết và tâm trạng mỗi ngày. Mình từng tự hỏi tại sao hai người con gái trong hai mối tình trước không ai nhắc mình điều này, có lẽ họ cũng không biết.

Đôi giày trắng đen 574 mà mình mua theo xu hướng thật sự là một sai lầm khó hiểu. Không biết do cơ địa mình thế nào mà cứ mỗi lần đi đôi giày này ra đường là lại bị người khác đạp99ceo Tặng Code lên chân, dù đang đi xe buýt hay tàu điện ngầm, thậm chí cả khi đi trên phố lớn. Mỗi lần về nhà, mặt giày luôn có dấu chân, đến bây giờ mình vẫn không hiểu vì sao.

Tư duy của mình khá linh tinh, khi viết lách thường nghĩ đến đâu viết đến đó. Thôi, lần sau mình sẽ viết tiếp nhé!

Built with Hugo
Theme Stack thiết kế bởi Jimmy